Có lẽ đối với mọi người có một gia đình nhỏ, lấy chồng, kết hôn sinh con, làm mẹ đó là điều bình thường nhỏ nhặt chẳng có gì phải ước mơ, cố gắng thật nhiều hay nó là lẽ sống nhưng đối với tớ, nó lại là điều phi thường.
Bạn biết không đây lại là những thứ tớ cố gắng rất nhiều mới có được, không phải trong mỗi kiếp sống này mà tớ phải nỗ lực rất nhiều, trải qua rất nhiều sai lầm, mất mát của linh hồn qua hàng ngàn kiếp sống mới nhận ra điều tớ cần là gì.
Chắc có thể thật mắc cười khi tớ nói rằng tớ rèn luyện tâm linh, tu tập bao năm nay, về biết bao tiền kiếp, nhận những thông điệp, hiểu về giấc mơ biểu tượng hay trò chuyện với thế giới song song không phải để giác ngộ, khai sáng, tỉnh thức mà là chỉ để tớ thực sự dám sống.
Để tớ từng ngày vượt qua những nỗi sợ của bản thân, để tớ dám yêu ai đó hết lòng, để tớ học cách nuôi dưỡng một gia đình thật sự, để tớ học yêu chính mình, để tớ ngưng hủy diệt bản thân, để tớ giữ được sự đơn thuần trong tim, để tớ bình bình an an mà sống.
Tớ là đứa có nội tâm nhút nhát, đầy sợ hãi, nếu không thiền định và quan sát tâm mỗi giây phút, tớ đã không nhận ra mình yếu đuối nhạy cảm, nhút nhát, dễ tổn thương và sợ hãi thế giới này nhiều như thế nào.
Tớ từng trốn chạy thế giới này rất nhiều, tớ đã không dám sống, dám dấn thân, tớ vốn dĩ là một linh hồn già cỗi, nhưng vì mãi luôn sợ sệt, không dám sống thật trọn vẹn hết một kiếp người nào cho ra hồn. Tớ có rất nhiều kiếp làm thầy tu, phù thủy, pháp sư, vua chúa…. nghe thì ngầu nhưng thật ra tớ chỉ đang dùng nhưng năng lực đó để chạy trốn, để cố gắng kiểm soát mọi thứ xung quanh mình trong sợ hãi mà không học được bài học của mình.
Linh hồn tớ đã quá đỗi cô đơn, cô đơn đến cùng cực từ kiếp này sang kiếp khác và cũng vì cô đơn, tớ chơi ngu rất nhiều để che lấp đi cảm giác trống rỗng và cô đơn của mình.
Nhưng rồi cũng nhờ sự cô đơn nên tớ mới nhận ra dù linh hồn mình đã làm rất nhiều điều ngu dại nhưng cũng nhờ sự cô đơn nên tớ mới kiên trì đi tìm hạnh phúc từ đời này sang đời khác để rồi đến kiếp này khi tớ nhớ ra tất cả, những gì tớ mong ước bao lâu nay chỉ vốn dĩ thật nhỏ bé, thật bình dị, thật bình thường.
Mỗi ngày tớ lại học cách hiểu tớ hơn, học cách nuôi dưỡng và trân trọng những gì tớ đang có. Tớ biết sẽ không gì là hoàn hảo nhưng tớ sẽ nỗ lực hết sức cho cuộc sống tươi đẹp này.
Cảm ơn gia đình, bạn bè, học viên và những gì đã, đang và sắp hiện diện trong cuộc đời tôi.
Yêu và biết ơn cuộc đời này.
Lê Trần Phương Trinh.
Bài viết tiếp theo: Định nghĩa sự tồn tại của chính mình
Những nền tảng khác của Samy Healing
Youtube: Samyhealing – Love & Wisdom
Tik tok: samyhealing.vn